Tôi dứt khoát rời nhà chồng ra đi. Từ đó đến nay,ấtnghiệpkhiđangphảimộtmìnhnuôchoi soo-bin chồng chưa một lần thấy mặt con, không chu cấp hay hỏi thăm con. Tôi về mẹ đẻ sinh nở, đến khi con hai tuổi thì đưa lên Sài Gòn tự làm tự nuôi con. Mẹ tôi rất thương con cháu nhưng ba tính gia trưởng, sĩ diện lại hay uống rượu, nói ra vào, mẹ khổ, tôi cũng khổ.
Lên Sài Gòn, tôi thuê căn phòng nhỏ, cả điện nước là 2,8 triệu đồng, cho con đi học mầm non trường tư mỗi tháng 2,6 triệu đồng. Tôi xin làm công nhân, mỗi tháng được gần tám triệu đồng, tiết kiệm mọi khoản xem như tạm ổn, có thưởng thì để dành phòng thân. Trời thương mẹ con khỏe mạnh để tôi làm nuôi con.
Giữa tháng 10/2023, tôi bị mất việc vì công ty không có đơn hàng. Đó là buổi chiều tồi tệ nhất của tôi, cảm giác giống cách đó bốn năm, ngày tôi phát hiện chồng ngoại tình. Tôi đón con đi học về, cho ăn uống xong, không làm được gì, đầu óc ngu muội suy nghĩ toàn chuyện tiêu cực: Rồi sẽ làm gì để sống? Con mình có bị đói không? Mẹ con mình vất vả đến thế.
Tôi ôm con vào lòng và khóc. Những ngày sau, cho con đi học về, tôi chạy trên đường quan sát họ buôn bán để tìm lối cho mình và cố gắng tìm công việc mới. Tôi có đăng bài trên mạng xã hội bán hàng online về giày dép, quần áo trẻ con nhưng không ai mua. Mười ngày sau tôi bỏ cuộc bán hàng online, tiếp tục xin việc làm công nhân nhưng chưa nơi nào nhận. Tôi bất lực, tiền tiết kiệm hiện tại còn 20 triệu đồng, đủ để mẹ con sống hơn hai tháng nữa. Tôi lo lắng đến mất ngủ, mỗi ngày trôi qua tôi cố gắng tìm kiếm thu nhập nhưng không có kết quả. Mong các bạn chia sẻ cùng tôi.
Hồng Thanh
Độc giả gọi vào số 024 7300 8899 (máy lẻ 4529) trong giờ hành chính để được hỗ trợ, giải đáp thắc mắc